感人的故事 1

感人的故事 1

superthumb

一天,正走在路上,手机响了,话筒里是个稚嫩的小女孩的声音:“爸爸,你快回来吧,我好想你啊!”凭直觉,我知道又是个打错的电话,因为我女儿的声音我太熟悉了.。这年头发生此类事情也实在是不足为奇。我没好气的说了声:“打错了!”便挂断了电话。

接下来几天里,这个电话竟时不时地打过来,搅得我心烦,有时态度粗暴的回绝,有时干脆不接。
那天,这个电话又一次次打来,与往常不同的是,在我始终未接的情况下,那边一直在坚持不懈的拨打着。我终于耐住性子开始接听,还是那个女孩有气无力的声音:“爸爸,你快回来吧,我好想你啊!妈妈说这个电话没打错,是你的手机号码,爸爸我好疼啊!妈妈说你工作忙,天天都是她一个人在照顾我,都累坏了,爸爸我知道你很辛苦,如果来不了,你就在电话里再亲妞妞一次好吗?”孩子天真的要求不容我拒绝,我对着话筒响响地吻了几下,就听到孩子那边断断续续的声音:“谢谢……爸爸,我好……高兴,好……幸福……”
就在我逐渐对这个打错的电话发生兴趣时,接电话的不是女孩而是一个低沉的女声:“对不起,先生,这段日子一定给您添了不少麻烦,实在对不起!我本想处理完事情就给您打电话道歉的。这孩子的命很苦,生下来就得了骨癌,她爸爸不久前又……被一场车祸夺去了生命,我实在不敢把这个消息告诉她,每天的化疗,时时的疼痛,已经把孩子折磨得够可怜的了。当疼痛最让她难以忍受的时候,她嘴里总是呼喊着以前经常鼓励她要坚强的爸爸,我实在不忍心看孩子这样,那天就随便编了个手机号码……”i
“那孩子现在怎么样了?”我迫不及待地追问。
“妞妞已经走了,您当时一定是在电话里吻了她,因为她是微笑着走的,临走时小手里还紧紧攥着那个能听到‘爸爸’声音的手机……”

Pinyin:

Yītiān, zhèng zǒu zài lùshàng, shǒujī xiǎngle, huàtǒng lǐ shìgè zhìnèn de xiǎo nǚhái de shēngyīn:“Bàba, nǐ kuài huílái ba, wǒ hǎo xiǎng nǐ a!” Píng zhíjué, wǒ zhīdào yòu shìgè dǎ cuò de diànhuà, yīnwèi wǒ nǚ’ér de shēngyīn wǒ tài shúxīle.. Zhè niántóu fǎ shēng cǐ lèi shìqíng yě shízài shì bùzú wéi qí. Wǒ méi hǎoqì de shuōle shēng:“Dǎ cuòle!” Biàn guà duànle diànhuà.
Jiē xiàlái jǐ tiān lǐ, zhège diànhuà jìng shíbùshí de dǎ guòlái, jiǎo de wǒ xīnfán, yǒushí tàidù cūbào de huíjué, yǒushí gāncuì bù jiē.
Nèitiān, zhège diànhuà yòu yīcì cì dǎ lái, yǔ wǎngcháng bùtóng de shì, zài wǒ shǐzhōng wèi jiē de qíngkuàng xià, nà biān yīzhí zài jiānchí bùxiè de bōdǎzhe. Wǒ zhōngyú nài zhù xìngzi kāishǐ jiētīng, háishì nàgè nǚhái yǒuqìwúlì de shēngyīn:“Bàba, nǐ kuài huílái ba, wǒ hǎo xiǎng nǐ a! Māmā shuō zhège diànhuà méi dǎ cuò, shì nǐ de shǒujī hàomǎ, bàba wǒ hǎo téng a! Māmā shuō nǐ gōngzuò máng, tiāntiān dū shì tā yīgè rén zài zhàogù wǒ, dōu lèi huàile, bàba wǒ zhīdào nǐ hěn xīnkǔ, rúguǒ lái bu le, nǐ jiù zài diànhuà li zài qīn niūniū yīcì hǎo ma?” Háizi tiānzhēn de yāoqiú bùróng wǒ jùjué, wǒ duìzhe huàtǒng xiǎng xiǎng de wěnle jǐ xià, jiù tīng dào háizi nà biān duànduànxùxù de shēngyīn:“Xièxiè……bàba, wǒ hǎo……gāoxìng, hǎo……xìngfú……”
jiù zài wǒ zhújiàn duì zhège dǎ cuò de diànhuà fāshēng xìngqù shí, jiē diànhuà de bùshì nǚhái ér shì yīgè dīchén de nǚshēng:“Duìbùqǐ, xiānshēng, zhè duàn rìzi yīdìng gěi nín tiān liǎo bù shǎo máfan, shízài duìbùqǐ! Wǒ běn xiǎng chǔlǐ wán shìqíng jiù gěi nín dǎ diànhuà dàoqiàn de. Zhè háizi de mìng hěn kǔ, shēng xiàlái jiù déliǎo gǔ ái, tā bàba bùjiǔ qián yòu……bèi yī chǎng chēhuò duó qùle shēngmìng, wǒ shízài bù gǎn bǎ zhège xiāoxi gàosu tā, měitiān de huàliáo, shíshí de téngtòng, yǐjīng bǎ háizi zhé mò de gòu kělián dele. Dāng téngtòng zuì ràng tā nányǐ rěnshòu de shíhou, tā zuǐ lǐ zǒng shì hūhǎnzhe yǐqián jīngcháng gǔlì tā yào jiānqiáng de bàba, wǒ shízài bù rěnxīn kàn háizi zhèyàng, nèitiān jiù suíbiàn biānle gè shǒujī hàomǎ……”i
“nà hái zǐ xiànzài zěnme yàngle?” Wǒ pòbùjídài de zhuīwèn.
“Niūniū yǐjīng zǒule, nín dāngshí yīdìng shì zài diànhuà li wěnle tā, yīnwèi tā shì wéixiàozhe zǒu de, lín zǒushí xiǎoshǒu lǐ hái jǐn jǐn zuànzhe nàgè néng tīng dào ‘bàba’ shēngyīn de shǒujī……”

Dịch :

Một hôm đang trên đường , điện thoại của tôi rung lên , trong loa là giọng nói non ớt của một bé gái : ” Ba ! Ba hãy về nhà đi Ba , con rất nhớ Ba …!” … Bằng trực giác tôi biết ngay đây là một cú gọi nhầm số máy . Bởi vì tiếng con gái mình , tôi quá quen mà . Đầu năm xảy ra những chuyện như thế này thật sự cũng dễ hiểu .Cho nên tôi ko cảm thấy tức giận gì , liền trả lời lại một câu : ” Cháu gọi nhầm rồi ..” xong vội tắt máy luôn .

Vài ngày sau số điện thoại này lại đột nhiên gọi đến khiến tôi cảm thấy hơi phiền toái . Có cuộc tôi tỏ thái độ ấn từ chối cuộc gọi và có cuộc thì bực mình ko nghe .
Sau hôm đó , số điện thoại này vẫn tiếp tục gọi với vẻ dồn dập khác thường , khi tôi không muốn nghe máy thì đầu dây kia vẫn kiên trì để chuông reo mà ko nhấn tắt máy . Rồi đến lượt tôi ko chịu được nhẫn nại nhấc máy lên nghe . Vẫn chính là giọng nói yếu ớt của cô bé gái hôm đó …:” Ba ơi mau về đi , con rất nhớ Ba . Mẹ bảo điện thoại này không nhầm đâu Ba , là số của Ba mà Ba ! Ba ơi con đau lắm … Mẹ nói Ba đi làm rất bận , ngày nào cũng chỉ có mình Mẹ chăm sóc con thôi …Mẹ đã mệt lắm rồi . Ba , con biết Ba rất vất vả , nếu Ba không về được thì Ba có thể ” thơm “:con thêm một lần trên điện thoại đc ko Ba ? Yêu cầu của con trẻ quả thật khó chối từ . Vậy là tôi cầm điện thoại thơm liền mấy cái lên trên đó .. nghe thấy giọng cô bé đứt quãng dần ” Con… cám… ơn …. Ba. Con… vui lắm …Con.. hạnh phúc ….lắm …. ” …

Khi tôi dần dần có hứng thú nói chuyện với số điện thoại gọi nhầm này và nhấc máy gọi thì đầu dây bên kia người trả lời ko phải cháu bé nọ mà là giọng trầm trầm của một người phụ nữ : ” Em xin lỗi Anh ạ ! Mấy ngày gần đây chắc khiến cho A phiền phức quá , em thực xin lỗi anh rất nhiều . E cũng định lo xong mọi việc sẽ gọi lại cho A để gửi lời xin lỗi . Nhỏ gái số mệnh khổ lắm , sinh ra sớm đã bị ung thư xương , Ba cháu gần đây vừa bị tai nạn xe đã qua đời . Em thật ko nỡ nói cho cháu biết tin này . Hàng ngày phải xạ trị và lúc nào cháu cũng đau đáng thương lắm . Đến khi cháu đau quá không thể chịu được nữa cháu luôn mồm gọi tên Ba vốn là người trước đây luôn động viên cháu phải ráng mạnh mẽ kiên cường .Em thật ko nỡ lòng nhìn cháu như vậy cho nên đã gọi bừa vào một số điện thoại … “
” Vậy cháu bé bây giờ sao rồi ? ” Tôi không đợi nghe hết vội hỏi dồn .
” Cháu mất rồi Anh ạ , chắc lúc đó trên điện thoại A đã hôn cháu nên cháu đã mỉm cười và ra đi . Trước đó , tay cháu vẫn nắm chặt chiếc điện thoại mà cháu vừa được nghe rõ tiếng hôn của BA mình …”

 

(ST)

Trả lời